Nguyên Thạch

Nỗi Niềm Tháng Tư

Ngày tháng u buồn.
Thoáng qua đi.
Tháng Tư.
Gợi nhớ buổi phân kỳ.
Tháng Tư.
Tan tác hồn sông núi.
Tháng Tư.
Tang chứng của biệt ly.
Đăm chiêu đôi mắt vọng quê nhà.
Ba mươi hai năm.
Thoáng trôi qua.
Kẻ ở.
Tâm tư buồn vô vọng.
Người đi.
Mòn mõi ngóng phương xa.
Bài hát tháng Tư.
Trỗi nốt buồn.
Cung đàn ai oán nỗi sầu tuôn.
Tháng Tư.
Non nước đầy nghiệt ngã.
Cung đường gác thánh lạc tiếng chuông.
Bơ vơ lời cuốc gọi tìm nhau.
Cánh Bắc.
Cánh Nam.
Lạc phương nào.
Chia lìa đôi mảnh đời mất dấu.
Mờ trong ảo vọng người mất nhau.
 
Dạo ấy em tôi tuổi mười lăm.
Tuổi của tin yêu.
Tuổi trăng rằm.
Dấu trong vạt áo chùm thơ nhỏ.
Vụt tắt hồn nhiên.
Nét xa xăm.
Dang dở rồi em.
Tuổi học trò.
Vào đời giúp mẹ nặng gánh lo.
Chíu chít đàn em còn thơ dại.
Đành xếp vần thơ.
Xếp hẹn hò.
 
Rong rũi một lần tôi ghé thăm.
Em kể tôi nghe những tháng năm.
Dòng đời em trải bao gian khổ.
Bắt đầu từ dạo...
Tuổi mười lăm.
Thương xót tặng em.
 Một bài thơ.
Rồi thấy mắt em đượm lệ mờ.
Ba mươi năm chết.
Tình.
Thơ.
Cũ.
Nay bỗng hiện về tuổi mộng mơ.
Thơ mất trong em.
Thưở bảy lăm.
Còn nghĩa gì đâu áng trăng rằm.
Ba mươi năm hoá đời gỗ đá.
Giã biệt tình thơ.
Tuổi mười lăm.
 
Nguyên Thạch.
Tháng Tư 2007.

Được bạn: vdn 7.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nỗi Niềm Tháng Tư"